Mối lương duyên trời định
Tôi và em quen nhau trong một lần em đến mua hàng nhà tôi, hai đứa nói chuyện khá vui vẻ đến gần 1 giờ đồng hồ.Tôi nhiệt tình dẫn em đi giới thiệu nhiều mặt hàng, cuối cùng em cũng chọn được sản phẩm ưng ý. Tôi không quên bảo em đã bán giá ưu đãi nhất cho em, tất nhiên là sự thật không phải như vậy.
Buổi hẹn hò đầu tiên
Sau khi ra về em có báo tôi là không lắp ráp được sản phẩm, tôi liền lấy cớ tiện đường qua lắp giùm em, thế là chúng tôi nói chuyện từ đó. Sau thời gian hai đứa nhắn tin qua lại hỏi han nhau xem ăn cơm chưa, nay ăn món gì, có ngon không,... Thì cũng đã đến lúc chúng tôi gặp nhau ở ngoài đời. Tôi và em hẹn nhau đi café, tôi đến đón em thì lại thấy cả em gái em, 2 chị em bảo tôi chở lên nhà bố mẹ em, lên đến nơi tôi được ngồi nói chuyện với…bố mẹ em. Và thế là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi thành uống trà với phụ huynh.
Ngày lễ đính hôn
Những ngày cuối năm bận rộn, Thay vì cafe cafao thư thái thì hai đứa lại quanh quẩn ở nhà cơm nước xem tivi. Thế quái nào combo: bản tin thời tiết nhiệt độ chuẩn bị giảm sâu cứ nhắc đi nhắc lại cộng thêm chất giọng đầy nghiêm trọng của phụ huynh “sang năm hai đứa tính thế nào?………” Bốn mắt nhìn nhau: ừ ..thì ………..“oke”.. Ừ thì, gặp nhau đã là duyên còn đi cùng nhau là sự lựa chọn. Ừ thì, chịu đựng nhau 50 năm chắc vẫn ổn, vui buồn có nhau là được. Ừ thì, cưới thôi.